Có rất nhiều bản tình ca cho đôi lứa, cho những người yêu nhau. Tôi lục tìm một bài hát trong hang triệu triệu bài hát để gửi tặng cho một người, nhưng vẫn mãi không tìm ra được bài hát nào thích hợp. Mọi nỗi mọi chia cắt trong tình yêu đều được thêu dệt nên những giai điệu nhẹ nhàng, day dứt, làm thổn thức những kẻ đang yêu. Riêng tôi không thể tìm được bài hát làm thổn thức tim anh, chỉ đơn giản là anh không yêu tôi, và tôi cũng không thể để lòng tự trọng của mình được yêu anh nữa…
Thôi thì gửi anh một bài hát dành cho những muộn màng, những cảm xúc khi đứng trước một nấm mồ lạnh lẽo của cô độc, của không gì cả. Mọi thứ cũng như ngày hôm qua thôi. Hợp rồi tan, tan rồi hợp, chẳng để làm gì khi trong tim chỉ là những khoảng trống giản đơn cần khỏa lấp chứ không phải là những khoảng trống dành cho tình yêu. Chưa bao giờ tôi bước đi trên một con đường tình yêu nhưng lại không biết mình đang yêu ai, yêu cái gì hay có phải là tình yêu hay không. Mọi thứ trở nên vô nghĩa chỉ bằng một dấu chấm lửng…
Khi những ngọn núi lỡ
Khi thủy triều lên
Tôi vẫn tìm kiếm anh
Chỉ có một điều để nói
Tôi vẫn yêu anh
Cho dù tất cả chỉ là một thứ tình yêu được đem đặt trên một ngọn núi giá lạnh, không ánh mặt trời và không cả bóng anh. Giờ đây, tôi để nó lại trên đỉnh núi này và cất bước đi khỏi đó. Đến một ngày nào đó, tôi sẽ quay lại để đặt một vòng hoa cho nấm mồ tình yêu này. Một nấm mồ nhỏ thôi, chỉ đủ cho đôi ba bông tuyết phủ lấp, một nấm mồ chỉ có những bông tuyết kia ủi an và sẻ chia.
Anh sẽ chỉ là một hạt cát phía dưới những bông tuyết trắng kia, những bông tuyết của những cảm xúc thuần khiết tâm hồn, những cảm xúc vu vơ ngớ ngẫn của những cái chạm tay, chạm mắt, của những nụ cười nhớ nhung giản đơn, của những hy vọng mong manh, và của cả những ngu ngốc cố ý.
Một ngày nào đó, nếu tôi ghé lại thăm chốn này, tôi biết chắc mình sẽ không tìm được anh dưới lớp tuyết trắng kia, anh sẽ hòa vào đó hay theo gió bay vào hư không của chính anh và của tôi.
Nhưng dù thế nào…
Tôi đã từng yêu anh…
0 nhận xét:
Đăng nhận xét